Sơ lược hành trình tìm mộ cố Tổng Bí Thư Hà Huy Tập

>>Cuộc tìm kiếm mộ Cố Tổng Bí thư Hà Huy Tập (phần 3)

>>Cuộc tìm kiếm mộ Cố Tổng Bí thư Hà Huy Tập (phần 2)

>>Cuộc tìm kiếm mộ Cố Tổng Bí thư Hà Huy Tập (phần 1)


Hành trình tìm mộ cố TBT Hà Huy Tập kéo dài từ 23/9/2008 tới ngày 22/11/2009 là một câu chuyện dài, hết sức độc đáo, ly kì, ngoạn mục, mẫu mực và đầy trắc trở. Ngoài việc đạt được kết quả là di hài cố TBT Hà Huy Tập đã được Đảng, Nhà nước tổ chức tang lễ theo nghi thức quốc gia tại Dinh Thống Nhất - Tp. HCM ngày 1/12/2009, và sau này là tìm được mộ của danh tướng họ Hà Trần - Hà Mại.

Công cuộc tìm mộ còn mở ra cái nhìn mới về sự liên kết, giao tiếp giữa giới âm của những người đã khuất với con cháu họ đang sống giữa đời thực, một chủ đề đáng để chúng ta suy ngẫm mà không có một giáo lý, giáo huấn, không có kinh kệ, sách vở gì thay thế bằng bức chân thực tế vào hiện thực tâm linh vời vợi cao xanh...

Năm 1941, Cố Tổng Bí thư Hà Huy Tập, người chiến sĩ cộng sản kiên trung, linh hồn của cuộc Khởi nghĩa Nam Kỳ bị thực dân Pháp kết án tử hình và bị xử bắn, sau đó chúng chặt đầu bêu tại trường bắn Hóc Môn - Gia Định (cũ). Sau 68 năm hy sinh, cuối năm 2009 gia đình, dòng họ Hà nhờ sự trợ giúp đắc lực của các nhà khoa học ngoại cảm ở Trung tâm nghiên cứu Tiềm năng con người, cùng với chính quyền và nhân dân địa phương đã tìm thấy di hài của cố TBT đưa về khu tưởng niệm tại quê nhà Cẩm Xuyên - Hà Tĩnh...

Hài cốt cố Tổng Bí thư Hà Huy Tập được tìm thấy vào những ngày cuối tháng 11 năm 2009. Về hành trình và chi tiết công việc tìm kiếm, chúng tôi đã gặp chị Trần Thu Hà – thư ký chương trình tại một hội thảo về Đạo Mẫu và tiềm năng đặc biệt của con người, xin trích giới thiệu bài viết của chị để bạn đọc tham khảo.

Mùa hè năm 2008, GS – VS Đào Vọng Đức – Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người và tôi đã có buổi nói chuyện với các anh đại diện dòng họ Hà về phối hợp xây dựng chương trình tìm kiếm hài cốt cố Tổng Bí thư Hà Huy Tập.

Sau khi hai bên thống nhất phương pháp làm việc, tôi được giao làm thư ký, viết đề cương và liên hệ mời các nhà ngoại cảm Trần Thị Ngọc Ánh, Phan Thị Bích Hằng, Nguyễn Hữu Thuận tham gia chương trình tìm kiếm hài cốt cố TBT Hà Huy Tập.

Đầu tiên chúng tôi tổ chức đoàn lên K9 làm lễ xin phép, sau đó về Hà Tĩnh làm lễ xin gia tiên họ Hà giúp đỡ. Sau khi được phép, các nhà ngoại cảm bắt đầu làm việc.

Tại nhà thờ họ Hà ở Cẩm Xuyên - Hà Tĩnh, nhà Ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng đã tiếp cận được vong linh bác Hà Huy Tập và một vài đồng chí của bác. Toàn đoàn được cung cấp nhiều thông tin nhằm xác định địa chỉ khu vực có hài cốt. Sau đó 1 ngày, tại phòng thờ nhà anh Hà Huy Lợi, nhà ngoại cảm Nguyễn Hữu Thuận vẽ sơ đồ chi tiết khu vực có hài cốt và thông tin (người âm) yêu cầu đoàn đi phải đủ “Tướng - Hiệu - Diệu – Binh” vì bác Tập là quan lớn.

Từ trái sang: Chị Ánh - anh Lợi - chị Hà và anh Thuận ngồi nghỉ cạnh hố khai quật
Chiều 19/12/2008, trước ngày vào TP. HCM, nhà ngoại cảm Trần Ngọc Ánh gọi điện cho tôi nói rằng Thánh Hoàng Mười muốn gặp đại diện của Trung tâm và dòng họ. Tôi và cháu Hà Huy Thanh (con trai Lợi) đến Điện nhà cô Ánh. Thánh Hoàng Mười “giáng” và hỏi chúng tôi đoàn đi đã hội đủ “Tướng -Hiệu- Diệu –Binh” chưa. Tôi vô cùng ngạc nhiên vì thông tin từ nhà ngoại cảm Nguyễn Hữu Thuận hoàn toàn được giữ kín.

Tôi báo với Thánh Hoàng Mười thành phần đoàn đi vào TP. HCM. Thánh bảo thành phần chưa đầy đủ (thiếu GS Đào Vọng Đức) nên đoàn sẽ gặp một số vướng mắc trong chuyến đi sắp tới. Thánh sẽ giúp đoàn, vì Thánh trấn thủ đất Nghệ An- Hà Tĩnh. Sau đó Thánh phất cờ lệnh khao quân quyền và nói đã “điều” hàng vạn quân binh vào vùng Gia Định - Bến Ngựa - Hooc Môn - Bà Điểm (TP. HCM) để giúp đoàn. Thánh trao 3 tờ tiền 10.000đ được lấy ra từ 3 lá cờ lệnh, đưa cho tôi 1 tờ, gửi chuyển cho Anh Lợi và cô Ánh mỗi người 1 tờ. Thánh nói hãy mang theo chuyến đi, đây là “Lệnh”.

Sau cuộc gặp cô Ánh, chúng tôi mới hiểu “Tướng” ở đây có ý chỉ GS- VS Đào Vọng Đức, nhưng ông không thể đi cùng đoàn, quả nhiên khi vào TP. HCM chúng tôi gặp một số vướng mắc.

Nhà ngoại cảm Bích Hằng (áo đỏ) và chị Hà (cầm máy ghi âm) đang xác định vị trí khai quật

Theo hướng dẫn của vong linh, không ai biết diễn biến sẽ thế nào. Ăn uống thất thường, đi ngày đi đêm, vừa đói vừa khát, mệt, buồn ngủ... tất cả chúng tôi đều phải vượt qua.

Đêm 20/12/2008, tôi và cô Ánh ngủ chung phòng ở khách sạn, gần sáng, bỗng nhiên tôi nghe tiếng gọi. Bừng tỉnh, cô Ánh (cháu Đỏ nhập) nói với tôi: “Cô Hà nhắn cả đoàn đến Nghĩa trang liệt sỹ TP. HCM, nơi có bia mộ ông Bảy Già trước khi mặt trời mọc để nghe cuộc họp của các đồng chí của bác Tập, bàn việc bác ấy có nên về quê không?”.
Tôi sợ quá, lạnh toát cả người. Rõ ràng “Ma” đang nói chuyện với tôi. Cô Ánh giới thiệu: “Cháu là Đỏ, là con trai anh Hà Huy Lợi đã được theo phục vụ Thánh Hoàng Mười. Định thần lại, liếc nhìn đồng hồ đã chỉ 1.05 phút, tôi vội gọi điện cho anh Lợi và anh Sỹ.

Khi chúng tôi đến nghĩa trang thì trời đã mờ sáng, nghĩa trang rộng mênh mông. Đột nhiên anh Hà Huy Dương (người cháu trong họ tộc bác Hà Huy Tập) như được dẫn đường, đi thẳng đến ngôi mộ của đồng chí Võ Văn Tần (ông Bảy Già) mà không cần tìm kiếm gì cả. Tại đây chúng tôi được nghe phần kết luận của “cuộc họp” thông qua “phiên dịch” là cô Ánh.

Trưa hôm đó, tôi vừa nằm nghỉ được vài phút thì bị một vật gì đó rơi vào đầu, mở mắt ra tôi thấy đó là cái gối, nhìn sang giường bên thấy cô Ánh đang nhún nhảy trên giường và nói “cháu đây”. Hóa ra cậu bé Đỏ lại nhập vào cô Ánh để đánh thức tôi dậy. Cậu tiếp tục nói một số vấn đề liên quan đến chuyến đi. Từ đó đến tối, cậu bé lúc nhập lúc xuất. Ba nhà ngoại cảm thay nhau ra thực địa (người này đi thì người kia ở lại khách sạn). Những lúc đó Đỏ liên tục gọi điện thoại nói chuyện, nhưng trên máy điện thoại của chúng tôi không hiện số của người gọi, nghe xong không còn dấu vết lưu trên máy. Khoảng 8 giờ tối cùng ngày, cậu Đỏ nhập lần nữa, tôi bảo đêm nay đừng đánh thức cô nữa. Đỏ nói đùa là vẫn đánh thức tôi, nhưng đêm đó tôi được ngủ yên đến sáng. Sau mỗi lần Đỏ nhập, tôi để ý và thấy khi Đỏ “thăng” rồi, cô Ánh không biết gì cả.

Tất cả các chuyến đi xa tôi đều ở cùng phòng với cô Ánh, và về đêm khi vong nhập vào cô Ánh tôi lại thông báo cho mọi người trong đoàn đến cùng nghe thông tin.

Nhà ngoại cảm Ngọc Ánh (trái, đang điện thoại điều khiển khai quật) và chị Hà
Một lần tại khách sạn ở Biên Hòa, Đỏ lên báo chúng tôi đến khu tưởng niệm ở làng Tân Thới Thượng lúc 3.00. Mọi người không biết đường đi, Đỏ gọi điện cho cô Chín (tôi thấy cô Ánh bấm điên thoại di động), nhờ chỉ dẫn cho đoàn. Đỏ nhập vào cô Ánh rất lâu, cứ thế nói chuyện với tổng đài âm phủ. Sau câu Alo, cậu Đỏ phàn nàn: “Sao hôm nay tổng đài âm phủ nghẽn mạng thế nhỉ, chờ nối đường dây lâu quá…” . Quá lâu, tôi bảo Đỏ nghỉ đi, để còn dậy mà đi đến Tân Thới Thượng. Lúc này đã chừng hơn 1giờ sáng...

Ngày 16/9/2009 Anh Hà Vĩnh Tân được giao làm chủ nhiệm chương trình nghiên cứu. Tháng 11/2009, anh Hà Huy Thanh thay anh Tân tổ chức giai đoạn khai quật. Tôi kết nối các nhà ngoại cảm với các bộ phận chuyên môn và dòng họ. Theo dõi, ghi chép tư liệu, quay video và chụp ảnh cho chương trình,cuộc họp trao đổi, phân tích các thông tin thu được.

Ngày 17/11/2009, đoàn họp ở Hà Tĩnh để chuẩn bị khai quật. Nhưng trước đó tôi định không vào Hà Tĩnh dự họp. Bỗng nhiên 9 giờ sáng ngày 15/11/2009, anh Vũ Hùng (chồng cô Ánh) gọi điện thông báo: “Hà đến ngay, Đức Hoàng Mười muốn nói chuyện với Hà”.

Đến nơi, tôi thấy cô Ánh đang mặc bộ quần áo ở nhà chứ không phải bộ quần áo như mỗi khi cô làm việc (anh Hùng bảo vừa ngủ dậy bỗng nhiên cô Ánh bị nhập và lên điện ngồi luôn). Cô đang ngồi khoanh chân hút thuốc lá như đang chờ đợi. Tôi hiểu và chào Thánh Hoàng Mười. Ngài nói: “Hoàng biết Ghế định không vào Hà Tĩnh lần này nhưng Hoàng khuyên Ghế nên đi. Ghế đã gắn bó, theo đuổi chương trình này từ những ngày đầu, cùng mọi người vượt qua cả chặng đường dài, nay Ghế hãy cố gắng đi nốt quãng đường ngắn ngủi còn lại. Ngày đó sắp đến, ngày mà Ghế và mọi người mong mỏi. Hoàng chỉ có thể nói cho Ghế biết thế thôi, vì có một số điều mà ngay bây giờ Hoàng chưa thể nói cho Ghế được. Riêng Hoàng, Hoàng khẳng định Hoàng rất muốn Ghế có mặt trong những những ngày cuối này...”. Khiđó tôi đã rất xúc động, nghĩ rằng Ngài đã đọc được ý nghĩ của tôi. Tôi hứa với Ngài là sẽ thực hiện đúng như lời Ngài dặn.

Nhà ngoại cảm Hữu Thuận (đứng giữa) hướng dẫn khai quật, anh Lợi (người đeo kính) nghe điện thoại hướng dẫn từ chị Ánh
Những ngày khai quật, mọi người rất ít được ngủ, ăn uống thất thường. Cô Ánh liên tục điều khiển qua điện thoại với bộ phận đào. Ánh thường đứng cách vùng khai quật khoảng 100m, cô nói là đứng cách một quãng như vậy nhìn rõ hơn hiện tượng xuất hiện dưới hố.

Khoảng 200 khối đất được đào lên, nhà ngoại cảm Nguyễn Hữu Thuận từ Bắc vào đến nơi. Chúng tôi rất mừng vì có thêm Thuận vì anh túc trực thường xuyên bên hố đào, thỉnh thoảng lại xuống hố ngó nghiêng, nghe ngóng gì đó. Hôm đó thỉnh thoảng Thuận lại điện về cho mẹ mình ở nhà cúng thêm tại Điện riêng nhằm hỗ trợ cho đoàn khai quật (Nhà Thuận có Điện thờ Tứ phủ và mẹ Thuận có thể áp vong vào người sống. Bản thân Nguyễn Hữu Thuận có căn quả của Đức Thánh Trần).

12.30 phút đêm 22/11/2009, đứng bên miệng hố đào theo dõi và chờ đợi, tôi buồn ngủ và vô cùng mệt. Sau nhiều người ra về, còn hai nhà ngoại cảm Ngọc Ánh, Hữu Thuận, anh Hà Huy Lợi và tôi. Một số con cháu họ Hà tiếp tục nạo vét từng tí đất để tìm kiếm. Các anh Hà Huy Dũng, Hà Huy Sửu, Hà Huy Thanh, Hà Huy Hoàng,.. đặc biệt anh Hà Văn Sỹ gần 70 tuổi vẫn bì bõm dưới hố sâu bốc từng tí đất.

Trước đó ít phút anh Lợi bảo đã được cụ Hà Mại (cụ tổ họ Hà, là tướng thời Trần. Trong quá trình tìm kiếm, cụ rất hay nhập vào cô Ánh để cung cấp thông tin) đã báo là thời khắc sắp đến.

Bỗng nhiên anh Sỹ hét lên, tất cả chúng tôi chạy nhanh ra phía trước và quay video. Anh Sỹ đã được bác Tập nhập vào, gọi con cháu và dang tay ôm lấy vùng đất có hài cốt.

Lúc này máy quay của tôi chỉ 01h.15phút ngày 23/11/2009 (7/10/2009 âm lịch), thiêng liêng và kỳ diệu như có sự sắp đặt trước, đây chính là giờ đầu tiên của ngày Khởi nghĩa Nam Kỳ 23/11/1940.

Đây là những nét tóm tắt nhất quá trình tìm kiếm hài cốt cố Tổng Bí thư Hà Huy Tập mà tôi là người may mắn được tham gia trọn vẹn.

Nhân đây tôi xin gửi lời cảm ơn GS – VS Đào Vọng Đức, “tướng tinh thần”, người luôn theo sát suốt cuộc hành trình dù rất bận. Cảm ơn nhà báo Nguyễn Thị Tuyết Mai – Phó giám đốc Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người, người nhiệt tình ủng hộ chương trình từ ngày đầu đến khi đưa linh cữu bác Tập về nơi an táng. Cảm ơn các nhà ngoại cảm, các cơ quan ban ngành liên quan và gia tộc họ Hà đã thành tâm, nhiệt tình ủng hộ thực hiện thành công chương trình./.


--------------------------------------------------------------------------------


Tìm thấy hài cốt cố Tổng bí thư Hà Huy Tập
(Phạm Vũ, Tuổi trẻ)

Hài cốt của cố Tổng bí thư Hà Huy Tập vừa được tìm thấy và sẽ đưa về an táng tại quê nhà sau 68 năm kể từ ngày những lãnh tụ Đảng, Xứ ủy Nam Kỳ bị tòa án thực dân Pháp kết án tử hình.

Năm 1928, ông Hà Huy Tập sang Trung Quốc hoạt động trong tổ chức Việt Nam thanh niên cách mạng đồng chí hội, sau đó đi học tại Đại học Phương Đông, Liên Xô (cũ). Năm 1936, ông về nước hoạt động và giữ chức tổng bí thư. Năm 1938, ông bị Pháp bắt tại Sài Gòn. Hai năm sau, ông lại bị bắt và trước tòa án quân sự đặc biệt Sài Gòn, ông vẫn khẳng khái: “Nếu còn sống, tôi vẫn tiếp tục hoạt động”.

Ngày 28-8-1941, ông bị Pháp xử bắn tại Hóc Môn, Gia Định. Năm đó, Tổng bí thư Hà Huy Tập mới tròn 35 tuổi.

Ông Hà Huy Tập (1906-1941) - tổng bí thư của Đảng (7-1936 - 3-1938) - Ảnh tư liệu

Ông Hà Huy Tập sinh ngày 24-4-1906 ở làng Kim Nặc, tổng Thổ Ngọa, nay là xã Cẩm Hưng, huyện Cẩm Xuyên, tỉnh Hà Tĩnh.

Giữa năm 1926 tham gia Hội Phục Việt (sau đổi là Hội Hưng Nam, tiền thân của Tân Việt cách mạng Đảng. Cuối 1928, sang Trung Quốc hoạt động trong Việt Nam thanh niên cách mạng đồng chí hội, sau đó đi học tại Đại học Phương Đông ở Liên Xô.

Năm 1936, được ban chỉ huy hải ngoại của Đảng cử về nước để lập lại Trung ương cấp ủy và giữ chức tổng bí thư từ ngày 26-7-1936.

Ngày 1-5-1938, ông bị quân Pháp bắt tại Sài Gòn, sau đó bị quản thúc ở quê. Ngày 30-3-1940, ông bị bắt lại và bị tuyên án 5 năm tù giam.

Ngày 25-3-1941, ông bị tòa án quân sự đặc biệt Sài Gòn đổi thành án tử hình. Cùng bị kết án tử hình với ông còn có Nguyễn Văn Cừ, Nguyễn Thị Minh Khai, Võ Văn Tần.

Ngày 28-8-1941, ông bị Pháp xử bắn tại Hóc Môn, Gia Định.

Lần ngược lại khoảng thời gian 16 năm hoạt động cách mạng của cố Tổng bí thư Hà Huy Tập, Hóc Môn, Gia Định (TP.HCM) chính là nơi ông đã in những dấu ấn sâu đậm nhất. Nơi đây, lần đầu tiên ông đặt chân đến vào năm 21 tuổi (1927) sau khi những hoạt động tuyên truyền yêu nước trong giới học sinh, công nhân ở Trung kỳ bị lộ.

Một kỳ bộ của Việt Nam cách mạng Đảng (sau đổi thành Đảng Tân Việt, sáp nhập vào Đảng Cộng sản Đông Dương) nhanh chóng được thành lập, số đảng viên mới tăng nhanh, nhiều cuộc bãi khóa của học sinh chống chế độ giáo dục hà khắc được tổ chức. Thành công nhất là cuộc bãi công của 300 công nhân hỏa xa đang nhọc nhằn làm đoạn đường xe lửa Gò Vấp - Biên Hòa đòi tăng lương thắng lợi. Những hạt mầm cộng sản đã được ươm.

Tài liệu điều tra của nhà chức trách Sài Gòn ghi nhận “một người có dáng thấp, nhỏ, rất nhanh nhẹn, từ miền Trung vào, chuyên làm chuyện gây rối trong thanh niên và học sinh”.

Còn trong Tiểu sử tự thuật, ông Hà Huy Tập ghi lại thời kỳ này: “Trong những ngày ở Sài Gòn, tôi là bí thư của tổ chức Đảng trong vùng. Vùng này thực tế chỉ gồm vài chi bộ nhỏ và vài chục đảng viên. Vì còn thiếu kinh nghiệm trên con đường hoạt động cách mạng, tôi chưa biết làm thế nào để đạt kết quả tốt hơn, nhưng tôi cũng đã kết nạp thêm được nhiều đảng viên mới, tổ chức được nhiều lớp học chính trị do chính tôi huấn luyện...”.

Năm 1936, ông Hà Huy Tập chọn làng Tân Thới Nhứt, xã Bà Điểm, huyện Hóc Môn, tỉnh Gia Định làm nơi đặt cơ quan Trung ương Đảng. Cũng chính tại Bà Điểm, ông đã được bầu làm tổng bí thư trong hội nghị cán bộ tổ chức ban chấp hành trung ương lâm thời.

Suốt hai năm, hàng trăm cuộc họp, ba lần Hội nghị ban chấp hành Trung ương Đảng đã được ông Hà Huy Tập tổ chức và chủ trì giữa những ụ rơm Bà Điểm. Hàng loạt bài báo, tác phẩm chính luận phân tích và khẳng định quan điểm, chủ trương của Đảng Cộng sản đã được ông viết bằng bút mực, bút chì dưới ánh sáng leo lét của ngọn đèn dầu thắp bởi tay những bà má vườn trầu. Những kế hoạch khôi phục tổ chức Đảng đã được bàn bạc, chỉ đạo thực hiện và thành công trong những mái nhà lá nơi đây.

Giữa năm 1938, ông đột ngột bị bắt trong một chuyến công tác. Bị trục xuất khỏi Nam kỳ, ông Hà Huy Tập về quê, phải chịu sự quản thúc gắt gao và theo dõi cẩn mật nhưng vẫn cố gắng tìm mọi cách để xây dựng cơ sở hoạt động. Thực dân Pháp chưa bao giờ quên vai trò lãnh đạo quan trọng của ông Hà Huy Tập. Hai năm sau ông lại bị bắt khi Mặt trận Bình dân không còn nắm quyền ở Pháp. Khi bị đưa ra tòa và bị kết tội “chịu trách nhiệm tinh thần về cuộc khởi nghĩa Nam kỳ”, ông Hà Huy Tập vẫn ung dung: “Tôi không có gì phải hối tiếc”.

Ông bị kết án tử hình và bị đưa ra trường bắn ở ngã tư Giếng Nước, Hóc Môn, Gia Định ngày 28-8-1941. Tổng bí thư Hà Huy Tập năm ấy mới tròn 35 tuổi. Nói đến ông Hà Huy Tập trong những ngày tháng cuối đời, những người Hóc Môn nhắc đến câu nói khẳng khái trước tòa án quân sự đặc biệt Sài Gòn: “Nếu còn sống, tôi vẫn tiếp tục hoạt động”.

Và hôm nay, câu nhắn nhủ cuối cùng của cố Tổng bí thư Hà Huy Tập với gia đình, bè bạn dường như đã linh ứng “Nếu tôi có chết thì gia đình, bạn hữu chớ xem tôi như là người chết mà phải buồn. Trái lại, nên xem tôi như người còn sống, nhưng đi vắng một thời gian vô hạn... mà thôi”. Ông lại trở về sau 68 năm đi xa.



Theo thegioivohinh

0 nhận xét :

Ghi chú cho mẫu nhận xét:
- [img] ..link..[/img].
- [youtube] ...link...[/youtube].
- [nct]...link...[/nct].

:) :( :)) :(( =))

Recent Posts