Thơ vui về vợ


Hầu con từ thuở còn thơ,
Hầu vợ đến thuở bạc phơ mái đầu.
Muốn cho vợ khỏi càu nhàu,
Bếp dọn sạch bếp, nhà lau sạch nhà.
Sinh nhật phải nhớ tặng quà,
Nấu ăn ngày tám tháng ba khỏi bàn.
Vợ ngủ thì phải buông màn,
Ngày hè quạt mát, đông sang đắp mền.
Vợ giận thì phải cười duyên,
Vợ vui mới được huyên thuyên hát hò.
Đêm nằm vợ ngáy o o,
“Mình cứ thoải mái ngáy cho vui nhà”.
Đi chợ vợ thích ăn quà,
“Mình xơi cho đã về nhà đỡ cơm”.
Chở vợ thì lái cho ngon.
Mắt luôn nhìn thẳng, chớ dòm ngó ngang.
Đi đâu báo cáo đàng hoàng,
Vơ khen “chồng tớ rất ngoan” thì mừng.
……………………………………..

Cuối tháng tui mới lãnh lương,
Vợ tui bỗng chốc dễ thương vô cùng.
Về tới nhà, “bả” ôm ‘hun”,
Bả nói lòng bả nhớ nhung quá trời,
Xong rồi bả mới mở lời :
Tiền lương cuối tháng em coi xem nào.
Dứt lời, túi trước túi sau,
Hai tay bả móc, tui đau…đớn lòng.
Chỉ vài ba phút là xong,
Tiền trong tay bả, tui không còn gì.
Thế rồi bả cất bước đi,
Nét duyên khi nãy còn gì nữa đâu.
Tháng qua hai chín ngày sầu,
Ngày vui duy nhất, trôi mau quá trời.
……………………………….

0 nhận xét :

Ghi chú cho mẫu nhận xét:
- [img] ..link..[/img].
- [youtube] ...link...[/youtube].
- [nct]...link...[/nct].

:) :( :)) :(( =))

Recent Posts