Nhà ngoại cảm NGUYỄN THỊ PHƯƠNG - CHUYÊN GIA ĐÓN TIẾP VONG LINH

>> Vài suy nghĩ về các nhà ngoại cảm

Mới gặp chị Nguyễn Thị Phương lần đầu tiên mọi người sẽ nghĩ rằng chị là một tiếp viên hàng không, hoặc một diễn viên điện ảnh. Dáng người rất chuẩn, nét mặt trái xoan điển hình, với đôi chân mày kẻ mảnh và cong vút, rất thanh tú khả ái, hài hòa với một mái tóc dài được chải bới gọn gàng và thanh lịch. Ấy vậy mà duyên may thế nào từ khi mới 13 tuổi, vào năm 1987 chị xuất hiện một khả năng đặc biệt. Một cô bé đang học lớp 7 bước đi kiêu hãnh uy nghi, tay cầm quạt, miệng lẩm bẩm nói toàn những lời răn dạy của các cụ lớn tuổi, nói vanh vách những chuyện của người đã mất chưa ai từng biết. Khả năng đặc biệt mỗi ngày càng thêm linh nghiệm và đến nay đã 20 mươi năm, khu nhà của chị Phương trở thành nơi đón tiếp vài chục ngàn vong linh, những người từ cõi Âm trở về gặp lại người thân con cháu đang sống hiện tại ở Dương trần.

Khu nhà tại Nghĩa Sơn, huyện Hoằng Hóa, tỉnh Thanh Hóa có vườn rộng, có vài ao cá nằm ở một bên sông Mã, cách thành phố Thanh Hóa không xa , gần như liền kề với một đầu cầu Hàm Rồng hướng về phía Hà Nội và từ đó mọi người gọi chị với cái tên quen thuộc là Cô Phương Hàm Rồng.

Một người bình thường gặp được một vong linh hiện lên nói chuyện đã là một hiện tượng kỳ lạ, nhưng chị Phương đã tiếp xúc được hàng ngàn, hàng vạn vong linh là một chuyện rất ngạc nhiên, do vậy hiện tượng này đã được chú ý ngay, trở thành một đề tài nghiên cứu do tiến sĩ Ngô Kiều Oanh thuộc Viện Khoa học và Công nghệ Việt nam tự bỏ 50% chi phí thực hiện, 50% còn lại do các nhà nghiên cứu của TTNC Tiềm năng Con người đóng góp.

Do đề tài nghiên cứu vấn đề nhạy cảm, nên được chuẩn bị cơ sở pháp lý rất chặt chẽ gồm 10 văn bản, từ Văn phòng Chính phủ, Ban Khoa giáo TW Đảng, Bộ Khoa học Công nghệ, Liên hiệp các Hội Khoa học Kỹ thuật, Tỉnh ủy và UBND tỉnh Thanh Hóa, và sự đồng ý của gia đình chị Phương. Ngoài ra có nhiều vị lãnh đạo của tỉnh Thanh Hóa trực tiếp tham gia chứng kiến các buổi đón tiếp vong linh do chị Phương thực hiện.

Thời gian thực hiện từ 16/04/1999 đến 19/03/2000, phương pháp nghiên cứu là khảo sát 100 người, có nhu cầu giao tiếp với vong linh người thân trong gia đình, đủ mọi thành phần từ cán bộ trung ương, cán bộ của tỉnh Thanh Hóa, các gia đình liệt sĩ, cách mạng lão thành, công nhân viên, học sinh, người lao động v.v... Kết quả bỏ phiếu kín 100% người nhận xét nội dung chị Phương truyền lời các vong linh cho người thân là đúng chính xác, nói tỉ mỉ những chi tiết mà chỉ là người trong gia đình mới biết những thông tin đó. Đề tài nghiên cứu đã kết luận rằng khả năng đặc biệt của chị Phương là thực sự, mối quan hệ với vong linh cõi Âm không dễ gì phủ nhận.

HÌNH ẢNH VONG LINH NHƯ THẾ NÀO

Những vong linh sau bao nhiêu năm tháng phiêu bạt nơi cõi Phật, ở nước Chúa hoặc miền Cực lạc nào đó đã được chị Phương đón tiếp trở về, vẫn mặc những bộ áo quần xa xưa, không thay đổi, đơn giản và mộc mạc, nét mặt vẫn như ngày xưa khi còn sống, giọng nói vẫn là giọng nói thân thiết nên những người thân của những vong linh nhận ra được ngay. Khi xuất hiện, các vong linh biểu lộ tình cảm như người bình thường, khi thì phẫn nộ giận dữ, lúc thì vui vẻ hòa dịu, khi thì tha thiết khẩn khoản, lúc lại vui mừng phấn khởi, có thể khóc lóc, có thể giận dỗi, mang đầy đủ tâm lý như người đang sống.

Hình ảnh của những vong linh được chị Phương nhìn thấy rõ, nghe được rõ, và chị Phương đã nhập vai nói đúng giọng của vong linh.

Vong linh lão thành nhất mà chị Phương đón tiếp là người mất năm 1915, vong trẻ nhất là em bé mất lúc 3 tháng tuổi.

Vong linh Việt kiều sinh ra ở nước ngoài như Nga, Đức, Pháp, Trung Hoa v.v... nói bằng ngoại ngữ, nhưng khi nhập chị Phương nói ngoại ngữ ấy rất rõ ràng, chuẩn xác mặc dù chị Phương thực sự chưa có khả năng về ngoại ngữ.

Vong linh của các liệt sĩ khi chết bị mất tay chân, hoặc bị trúng bom thân thể không lành lặn, khi chết bị chặt đầu quăng mất xác v.v... dù cho thân xác có bị thế nào chăng nữa thì vong linh người đó khi trở về được chị Phương nhìn thấy vẫn còn đầy đủ, nguyên vẹn. Điều này rất phù hợp với nghiên cứu của nước ngoài, họ chụp được hình ảnh trường sinh học nguyên vẹn của chiếc lá mặc dù bị cắt đi mất một nửa.

VONG LINH QUAN TÂM NHỮNG ĐIỀU GÌ

Khi trở về gặp lại người thân, các vong linh hầu như nắm bắt được hầu hết các thông tin về con cháu, người thân đang sống trong thời điểm hiện tại.

Với các vong linh lúc ra đi có nhiều vướng mắc về tâm lý, bị hiểu lầm, bị vu oan, chết oan đã giãi bày được hết những uẩn khúc của mình, hoặc thanh minh những uẩn khúc cho người đang sống nếu có, thông qua những lời tâm sự, những câu chuyện được kể lại mà các vong linh chưa kịp nói cho ai lúc ra đi. Có trường hợp vong linh trở về làm nhiệm vụ của một trọng tài, đứng ra phân xử mâu thuẫn dai dẳng của hai người đang còn sống, mà vì lý do xung khắc những người này không thể nói ra cho người kia hiểu.

Với các vong linh là bề trên trong gia tộc, gia đình, nhân dịp trở về này vẫn cố gắng dạy bảo con cháu, đưa ra những lời khuyên dạy, những cách đối nhân xử thế hợp lòng người, góp ý các cháu trẻ tuổi ham chơi, lêu lổng biết ăn năn lo lắng cho gia đình, khuyên dạy cho các đôi vợ chồng bất hòa, xung khắc triền miên.

Với các vong linh có nhiều kinh nghiệm trường đời, giỏi kinh doanh, học cao biết rộng thì đưa ra những lời khuyên dạy phương pháp làm ăn, kinh doanh cho người thân.

Một gia đình di tản năm 1975 sang Mỹ định cư, nay trở về gặp lại được 18 vong linh người thân đã mất, các vong kể lại rất nhiều chi tiết câu chuyện về cuộc di tản.

Đặc biệt chú ý là vong linh của các nạn nhân bị bức tử, như bị cướp của giết người, bị hãm hiếp cho tới chết, bị cố ý gây chết người, hoặc bị thủ tiêu v.v... Nay họ trở về ung dung đàng hoàng, đã kể lại tất cả sự thật của vụ giết người ấy, chỉ ra tên và mô tả hình dáng người đã giết họ một cách oan ức. Có trường hợp ở Bến Tre, nạn nhân bị thủ phạm chặt đầu mang đi bỏ nơi rất xa với phần thân hòng xóa dấu vết, nay vong linh đã chỉ ra được nơi dấu để thân nhân mang về chôn đầy đủ.

Các vong linh bị thất lạc mộ, hoặc hài cốt còn lưu lạc trên núi, dưới biển, trong bụi rậm v.v... đã trở về tha thiết nhờ cậy người thân, chỉ dẫn đường đi cho người thân biết để kiếm tìm đưa về chôn cất. Mọi vong linh đều có chung một nguyện vọng hài cốt của mình được con cháu thờ cúng, chăm sóc. Các vong linh rất sợ cảnh cô đơn, hắt hủi hoặc bỏ bê của thân nhân, việc nhang đèn không những làm khuây khỏa tinh thần người sống mà rất cần thiết cho các vong linh nữa, các vong linh chỉ cần cái tâm thành kính của người thân đối với họ chứ không bao giờ đòi hỏi lễ vật cao sang, hoặc tổ chức tiệc tùng giỗ chạp rình rang.

TTNCTN CỦA CON NGƯỜI

BỘ MÔN CẬN TÂM LÝ

NHÓM KHẢO SÁT TRỰC TIẾP

-----------------

Số: 24/TL-KS
CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM

Độc lập - Tự do - Hạnh phúc

-------------------------------------

Hà Nội, ngày 23 tháng 02 năm 2000




BÁO CÁO BỔ SUNG CỦA NHÓM TRỰC TIẾP KHẢO SÁT VÀ LẬP PHIẾU

"Khảo sát khả năng đặc biệt của cô Phương - Hàm Rồng,Thanh Hóa

(từ 14/01/2000 đến 25/01/2000)



Để minh họa cho Thông báo kết quả đợt I "Khảo sát khả năng đặc biệt của cô Phương" ở huyện Hàm Rồng (Thanh Hóa), chúng tôi gồm có Nguyễn Quang Thịnh - chuyên viên cao cấp Trung tâm thông tin tư liệu thuộc TTKHTN và CNQG và Đinh Lan - cán bộ giảng dạy toán bậc đại học đã nghỉ hưu, là những người đã trực tiếp theo dõi và lập phiếu khảo sát cũng như sang lại băng của những cuộc gặp giữa vong và người thân tại điện thờ ở nhà cô Phương. Tất nhiên, chỉ sang lại băng của các trường hợp mà gia đình đồng ý, xin báo cáo rõ thêm qua 97 phiếu khảo sát mà chúng tôi đã lập được. Báo cáo bổ sung minh họa có tính định tính này cũng nhằm đáp ứng mục đích của kế hoạch khảo sát đã đề ra, nghĩa là xác định tính đúng sai của những thông tin do quần chúng đưa ra, khẳng định những điều đã và đang là sự thật diễn ra tại "điện nhà cô Phương - Hàm Rồng, Thanh Hóa".

Trước hết, nhận xét đầu tiên của chúng tôi về "điện nhà cô Phương" là một gian nhà rộng chừng 30 mét vuông, trong nhà chỉ có một bàn thờ đơn sơ, không trang trí gì ngoài mấy bát hương. Còn cô Phương, một phụ nữ 26 tuổi, xinh đẹp, ăn mặc rất giản dị. Bắt đầu buổi lễ với vẻ mặt thành kính, cô khấn cúng rất đời thường: "Con niệm Nam mô a di đà Phật, xin các chân linh Bồ Tát, hôm nay ngày... tháng... năm... cho các vong linh về gặp người thân, đường sá xa xôi cách trở, các gia đình đã đến đây...".

Qua chứng kiến những cuộc gặp gỡ của các vong với gia đình, chúng tôi cảm nhận việc làm của cô Phương là hoạt động tâm linh chân chính, không có màu sắc mê tín dị đoan, vì cô Phương cũng không gọi được hồn nào mà chính vong của từng gia đình đi theo gia đình về báo cho cô Phương, gọi người nhà vào nghe vong nói. Qua phỏng vấn các gia đình, chúng tôi cũng khẳng định không thể là một "siêu khả năng" đọc ý nghĩ người khác của cô Phương. Bởi vì rất nhiều người phát biểu: "Vong nói cả những chuyện gia đình đã quên sau một thời gian dài, hay những chuyện mà người đi gọi vong không biết, phải hỏi lại người ở nhà mới xác định là đúng”.

Qua 98 phiếu khảo sát với băng ghi âm kèm theo, chúng tôi đánh giá một số nét như sau:

1. Quan hệ người đi tìm với vong, giữa các vong

Phần lớn là cốt nhục, máu mủ, tuy nhiên cũng có những trường hợp sau đây vong vẫn về: bố mẹ nuôi (phiếu 72), kế mẫu (phiếu 46), người yêu cũ từ hơn 30 năm trước (phiếu 37A), bạn bè (cô gái tên là Tâm tới tìm bạn, không lập phiếu).

Trong đợt này, vong cao niên nhất là vong cụ Hồ Quý Ly, nhỏ nhất là vong một cháu mất lúc mới 8 tháng; từ khi mất, thời gian mời vong về gần nhất là 50 ngày. Giữa các vong có quan hệ như lúc còn sống: vợ chồng, cha mẹ, ông bà, xóm giềng, bạn bè... điều này thấy ở tất cả các trường hợp, một gia đình có từ 2 đến 8,9 vong về trở lên.

2. Cách xưng hô và cách gọi

Các cá nhân, gia đình được chúng tôi khảo sát, phỏng vấn đều khẳng định là cách xưng tên của vong cũng như cách gọi người thân của vong rất gây ấn tượng, mọi người đều nhận thấy từ ban đầu: vong đó chính là người nhà của mình, không thể lẫn lộn. Một số ví dụ sau đây nói về việc vong xưng và gọi (qua cô Phương):

- Linh hồn liệt sĩ Lê Quý Huệ hy sinh ở An Giang - Bảy Núi muốn gặp người thân (phiếu 46).

- Có linh hồn tên là Khôi, tức Thành (phiếu 2), có trường hợp gọi tên người nhà là Sơn thì hai người đàn ông tên Sơn cùng đứng lên, nhưng vong (qua cô Phương) trỏ tới một người nói “Sơn này có con tên là Giang mới là người nhà của ta”!

- Có một gia đình (phiếu 97), vong ông nội về gọi tên con cháu và phân biệt rõ là nhà có 2 Xuân: Xuân Hà và Xuân Giang. Hà và Giang là tên hai cháu dâu của vong. Có trường hợp cháu tên Tuấn: Tuấn cháu nội, Tuấn Anh chắt nội và cháu Tuấn có tật (liệt chân) là chắt ngoại.

- Ở phiếu 17, vong một bà về gặp chồng, các con và cháu. Vong nói: cháu ngoại là Phương Linh, lấy từ chữ Phương là tên con rể vong, tại sao cứ gọi cháu là Ĩn.

3. Vong nêu nguyên nhân dẫn đến cái chết của mình

Đây cũng là một điều nói lên tính xác thực của thông tin. Không tính đến những liệt sĩ hy sinh ngoài mặt trận và những người chết do tuổi già, sức yếu. Còn trong khoảng hơn 150 vong về, nhiều vong nói rõ cái chết đặc biệt, ít gặp của mình như chết đuối (phiếu 1, 28, 30, 67), chết do mắc bệnh hoang tưởng rồi treo cổ tự vẫn (phiếu 93), chết do bị kẻ gian bóp cổ ăn trộm tiền của (phiếu 10)...

Như trường hợp một bà cô tên là Nhung, chết trẻ vì bệnh cam tẩu mã, hai người cháu đi gặp vong không hề biết, phải xác định qua bố là anh ruột vong mới biết là đúng như vậy. Đây là một trong nhiều ví dụ để chúng tôi loại trừ khả năng của cô Phương "đọc ý nghĩ" người tiếp cận.

4. Vong biết mọi việc xảy ra với người thân

Các gia đình, các cá nhân mà chúng tôi khảo sát, phỏng vấn đều xác nhận một điều là những việc đã, đang làm của mọi người thân, kể cả dự định sẽ làm, vong đều biết; có trường hợp vong trách: gia đình hẹn vong (chúng tôi hiểu là khấn ở nhà) là đến gặp từ hôm qua mà hôm nay mới tới để vong phải chờ, hoặc gia đình đã làm đám giỗ vong trước một ngày để đi tới “điện nhà cô Phương”.

- Từ những việc lớn trong nhà như mồ mả, đất đai:

Ví dụ mộ bị nứt 5 đường, vong vẽ 5 đường nứt (phiếu 58), chỉ rõ vị trí ngôi mộ của vong mà gia đình đang định tìm kiếm; có trường hợp gia đình đã tìm được (phiếu 57, 58); có trường hợp gia đình xác nhận thông tin nhận được trực tiếp ở vong (qua cô Phương) trùng với thông tin mà gia đình biết được từ 2 người có khả năng đặc biệt trong tìm mộ là cậu Liên và cô Thao (phiếu 40). Việc con cháu có ý định xây lăng mộ hoặc gia đình đã dịch gia phả từ chữ Hán nôm sang chữ Quốc ngữ (phiếu 69, 97).

- Đến những chi tiết khác như:

Cháu nghiện hêroin, hay người ăn cắp (phiếu 50, 31, 42) vong gọi rõ (như trong phiếu 58), cháu Nguyễn Thị Hoàng Yến đang học ở Anh, cháu Lan định sang Nga hay trong phiếu 74 cháu Bảy đang lo chuyện nhập quốc tịch ở Tiệp, lần này về chỉ để kiếm vợ là người Việt Nam rồi đưa sang Tiệp làm ăn sinh sống. Tại phiếu 60, vong bà mẹ về gọi rõ con gái tên là Chi vừa ở Mỹ về đến gặp vong, nhưng sẽ phải sang Mỹ ngay không kịp ăn Tết ở Việt Nam (lúc đó còn 10 ngày là tết); ở phiếu 65, vong là cô ruột, cũng là mẹ nuôi của người gọi vong nói nỗi nhớ nhà, vong nói rõ: nhà cô ở cách nhà (cha, mẹ) của cháu 16 số, 16 cộng 64 là nhà của cô. Thực tế được gia đình xác nhận, đó là 2 ngôi nhà 64 và 80 phố Hàng Q. Hà Nội.

Ở tất cả các phiếu khảo sát mà chúng tôi đã lập được, đều chứng tỏ vong biết các chuyện trong nhà, ngay cả đứa cháu vừa bị bỏng hay ngã gãy tay hôm trước, gia đình mới mua tivi 5 ngày trước hoặc bố mới chữa ống nước cách 3 ngày v.v...

Tuy nhiên, không phải lúc nào vong cũng ở bên người thân. Qua theo dõi liên tục thấy sự tồn tại một thế giới các vong là có thực, nhưng các vong cũng đi đây đó, làm công việc của vong. Ví dụ ở phiếu số 10, vong người cô ruột nạn nhân (cháu Hùng, 12 tuổi) xưng là cô Văn Thị Thanh (em ông Văn Đình Hùng, người đi tìm vong). Vong bà Thanh về khóc, ân hận, sợ anh chị trách móc là nhà có bà cô linh thiêng sao để kẻ gian vào nhà giết cháu, cướp của. Vong bà Thanh nói: lúc xảy ra tai nạn với cháu, vong vắng nhà.

5. Tình cảm, thái độ của vong (qua cô Phương) đối với người thân

Để thấy rõ điều này với những ai chưa một lần tới "điện nhà cô Phương" thì ngoài việc đọc các phiếu khảo sát, có thể nghe vài đoạn băng ghi âm mà chúng tôi đã xin phép các gia đình sang lại.

Chúng tôi có nhận xét rằng với các vong của người mới mất gần đây (thường cũng phải ngoài 49 ngày), vẫn còn nhiều lưu luyến, tiếc nuối cuộc đời không kéo dài hơn được. Đặc biệt với các vong của người ra đi một cách đột ngột hoặc oan ức thì vong khóc lóc thảm thiết, nước mắt, nước mũi ròng ròng.

Với những vong của người đi đã lâu thì có thái độ trầm tĩnh, một vài trường hợp hóm hỉnh, cười vui. Ví dụ, vong cha đẻ của nghệ sĩ hài TĐH về nói với con: "Từ sáng, cha chen ngang 4 lần rồi, lúc nào cha chen được là chen". Theo nghệ sĩ TĐH xác nhận: đúng là lúc còn sống, ông Hiển hay vui đùa như vậy (phiếu 14), hay ở phiếu 73 vong bố cười vui về chuyện ông thông gia - bố vợ anh Cương - người đi tìm vong, cứ nghi ngờ con rể trong quan hệ nam nữ. Vong nói: đó là chuyện quá khứ thôi!

Có vong về xót xa ân hận vì lúc sống nghiện hêroin làm khổ mẹ và vợ con (phiếu 14); có vong nói: lúc còn sống, sau khi đi lao động ở Liên Xô về, có nhiều tiền mà "kibo" (đúng như từ vong dùng) với mẹ đẻ (phiếu 45), khi chết đi tiền ở bên nhà chồng.

Có vong về buồn rầu, than thở: "Ta buồn vì cháu Liên Trung Ngã của ta phạm pháp, đang bị giam giữ" (phiếu 35).

Nhiều vong rất tự hào về sự hy sinh của mình là vì dân, vì nước hoặc có mẹ được phong Bà mẹ Việt Nam Anh hùng hoặc có vợ con chăm làm việc thiện...

Bao trùm lên tất cả các phiếu khảo sát mà chúng tôi đã lập được là những lời khuyên hướng thiện, nhân đức của vong đối với người thân. Ngay cả vong người vợ phải tự tử chết do chồng nghi oan, vẫn khuyên con cháu đối xử tốt với bố: "Đó chẳng qua là bố mẹ hiểu lầm nhau" (phiếu 79). Hoặc có vong người vợ về nói: sẽ tìm vợ mới cho chồng và dặn con gái phải cư xử đúng với bà kế mẫu tương lai (phiếu 60).

Có lời lẽ vong dùng rất "bài bản": "Mọi người sống tốt thì xã hội mới phát triển"(!)

Các vong đều khuyên gia đình đừng đốt vàng mã nhiều, đừng mê tín dị đoan tốn tiền vô ích; với người thân đang bệnh tật, nhiều vong có lời khẳng định: "Đó là bệnh trần, phải dùng thuốc".

Vong cũng khuyên người sống phải tôn trọng pháp luật (như ở phiếu 35) hay ở phiếu 10, vong nói với gia đình: vong chết do tên... (nói tên X), tả hình dạng, nghề nghiệp, tả rõ lúc tên giết người hành sự, câu chửi cũng như hành động của kẻ thủ ác. Xong vong nói: "Thời nào cũng có Bao công, người ta sẽ tìm đủ chứng cớ buộc tội, không thể chỉ căn cứ lời người chết, vì vậy gia đình cần bình tĩnh, không trách cứ công an, viện kiểm sát...".

Với những thói xấu của người thân, vong có thái độ rõ ràng như trách móc, khuyên răn, đó là ở các phiếu 2, 3, 8, 33, 17, 81 gia đình có chuyện bất hòa, nghiện rượu, nghiện hêroin... như ở phiếu 2 (trong băng ghi âm) vong là liệt sĩ nói với em: "Cả khu không ai gọi em là ông Lập hay anh Lập, người ta toàn gọi em là thằng Lập say".

Nhiều vong rất tế nhị như ở phiếu 37B, lúc có con gái vong chỉ nói con gái bị u xơ, bệnh trần, tìm thuốc chữa, nhưng khi con gái đã ra ngoài sân (vô tình hay do vong điều khiển?) thì vong nói riêng với hai con trai (lúc này cô Phương tắt băng ghi âm) là con gái bị ung thư, sẽ chết. Có những trường hợp vong không đồng ý cho lập phiếu khảo sát, vì vậy có trường hợp không có phiếu, nhưng có băng ghi âm, trong những băng này không có địa chỉ người đi tìm vong, ví dụ ở băng số 2 mặt B, băng số 4 cả 2 mặt A và B).

6. Vong nói về mồ mả, hài cốt

Chúng tôi nhận xét rằng, cô Phương không giống một số người có khả năng đặc biệt khác chuyên làm việc tìm mồ mả, hài cốt. Mọi người đến "điện nhà cô Phương" cũng không chỉ có mục đích tìm mồ mả, hài cốt người thân. Tuy nhiên, các gia đình có bức xúc về vấn đề này cũng được vong (qua cô Phương) cho biết ngay, hướng dẫn chỗ phải đi đến hoặc có những giải đáp thỏa đáng.

Ở đây, chúng tôi chỉ đề cập tới một vài trường hợp coi là đã được xác định đúng.

Ví dụ ở phiếu 97, vong ông nội về nói ngay: các cháu đến đây hỏi về việc mồ mả hài cốt, nhưng chuyện này ông chỉ nói với bố mẹ các cháu mà thôi! Đó là có một cô ở thành phố Hồ Chí Minh đến "điện nhà cô Phương" với bức xúc là người nhà sang cát cho 6 mộ của họ tộc, nhưng sơ suất không đánh số. Vì vậy, việc bộ hài cốt nào ứng với bia ghi danh nào thì chưa chắc chắn.

Ở phiếu 24, vong liệt sĩ Lê Văn Thiệp nói với cô em ruột là: xương cốt nằm dưới nền một nhà máy in ở Hà Nội. Về điều này, gia đình cho biết trùng với lời ông Phan Tử Lăng, thủ trưởng của liệt sĩ Thiệp đã nói với gia đình 40 năm trước và nơi đó là nhà máy in Tiến Bộ ngày nay.

Có trường hợp vong liệt sĩ về nói chết bên Cămpuchia, được chôn cất trước cửa nhà một ông cán bộ (phiếu 37B), gia đình cho biết trùng với thông tin do đồng đội đã nói với gia đình.

Có trường hợp vong nói mộ gia đình đã lập là mộ giả, không có hài cốt (phiếu 38B, 59A), các gia đình xác định đó là sự thật. Tuy nhiên, các vong đều nói hồn đã nhập mộ!

Có trường hợp, vong nói chết trên biển từ 48 năm trước, không còn cốt, trùng với thông tin mà đồng đội đã nói lại về cuộc vượt ngục ở Côn Đảo (phiếu 55).

Cũng có trường hựp gia đình xác nhận thông tin về mộ do vong nói trùng với thông tin do hai nhà ngoại cảm là cậu Liên và cô Thao nói, nhưng người nhà chưa đi tìm (phiếu 40).

Trong cả đợt khảo sát (97 phiếu), có duy nhất một trường hợp vong vô cùng giận dữ, đó là phiếu 89, vong bà mẹ về trách móc con cháu khi bốc mộ cho mẹ lại bốc nhầm mộ nhà khác: "Mặc áo nhầm thì còn được, xương cốt nhầm là làm sao? Chúng mày đã nhận người khác là mẹ rồi à!".

Ở phiếu 92, vong chồng tên Sĩ nhắc vợ tên là Nga về mộ một vong tên là Quang, nằm gần mộ của vong. Bà Nga không biết Quang là ai. Sau đó gọi điện về Hà Nội (bà Nga hiện ở thành phố Hồ Chí Minh) mới biết Bùi Tường Quang là cháu của chồng, do cha mẹ anh chị em đã chết cả, nên mộ của vong Quang chưa được xây. Đây cũng là ví dụ để nói rằng cô Phương không hề làm cái việc là "đọc ý nghĩ" của người đi tìm vong.

7. Dự báo của vong cho người thân

Việc vong chỉ mồ mả, hài cốt phần lớn ta phải chờ thời gian mới có đánh giá, tuy nhiên như ở phần 6 đã có một số trường hợp có thể đánh giá ngay về sự chính xác, ngoài ra một số trường hợp khác, điều mà vong báo với gia đình chính xác một cách không lý giải được.

Ví dụ ở phiếu 20, hai người con đi gặp vong bố chết 1 năm trước về bệnh ung thư để hỏi về bệnh của mẹ, vong người bố nói mẹ cũng bị ung thư sẽ chết, điều này đã được bệnh viện xác nhận.

Ở phiếu 38A, người đi tìm vong tên Cương, ghi cả 2 lần đi gặp vong ông nội trong phiếu khảo sát và cũng cho chúng tôi thu băng cả hai lần. Lần thứ nhất vong ông nội bảo: bố anh Cương đang bị bệnh ung thư sẽ chết vào tháng 12 Kỷ Mão, lúc này bố anh Cương đang nằm ở bệnh viện tỉnh Nghệ An. Lần thứ hai, anh Cương đến “điện nhà cô Phương” ngày 15/01/2000, tức là 10/1 Canh Thìn, sau khi bố anh Cương đúng là đã chết vì ung thư, ngày chết vào giữa tháng 12 Kỷ Mão như vong ông nội đã báo trước, lần này vong ông nội về báo là vong bố anh Cương đã xuống Âm với ông rồi và ông đang chăm sóc.

Ở phiếu 52, người đi tìm vong là chị Tùng, chị cũng cho ghi 2 lần đi tìm gọi vong cách nhau 4 ngày. Lần thứ nhất vào ngày 13/01/2000, lúc nhóm khảo sát chúng tôi chưa làm việc và lần thứ hai là ngày 18/01/2000, chị Tùng cũng để chúng tôi thu băng lại.

Ở lần thứ nhất, vong em chị Tùng là liệt sĩ Trịnh Minh Thông nói em ruột là Trịnh Minh Thư bị tâm thần, đang nằm bệnh viện, chị Tùng phải lên chùa cúng, em Thư sẽ khỏi.

Về nhà, chị Tùng lên chùa nhờ các sư cúng (duy nhất 1 lần!). Quả nhiên, bệnh cậu Thư khỏi. Hôm 18/01/2000, chị Tùng có dẫn cả cậu Thư đến, trước mặt chúng tôi là một thanh niên khỏe mạnh, nhanh nhẹn, cậu Thư phát biểu: "Chẳng hiểu tại sao lại khỏi!".

Chúng tôi rất chú ý liệt kê, đánh giá các điều mà vong về báo trước cho người nhà như bệnh tật, tai nạn... Tuy nhiên, để làm việc này cần có khoảng thời gian.

(Nói thêm: trước ngày 22/12 Kỷ Mão, tôi cùng con gái (27 tuổi) có cuộc nói chuyện ngắn vài phút với cô Phương. Cô Phương nói rằng: "Không hiểu Tết nhất thế nào mà mấy hôm nay cháu "thấy" máu và xác người đầy trên đường").

Khi viết báo cáo này, tôi liên hệ câu nói đó với những tai nạn giao thông xảy ra trong dịp Tết vừa qua, vượt hơn hẳn mọi năm. Phải chăng đây cũng là sự dự báo của cô Phương?

8. Một số hiện tượng đặc biệt

Trong đợt khảo sát này, chúng tôi đã gặp những hiện tượng thần bí, các gia đình đều công nhận là đúng 100%, cũng xin viết lại để tham khảo.

Tại phiếu 15A, vong cụ Hồ Quý Ly về gặp cháu 18 đời là ông Hồ Sỹ Phúc, ở số 11 đường Nguyễn Tuân, quận Thanh Xuân, Hà Nội. Từ 10 năm trước, vong cụ Hồ Quý Ly chỉ chỗ cho ông Phúc vào một cái hang (qua giấc mơ), nay cụ hỏi lại và ông Phúc xác nhận đúng. Cái hang đó chỉ ông Phúc là trèo vào được, thanh niên khỏe mạnh đi cùng không ai vào được, toàn trượt ngã.

Trong hang (vong cụ Hồ Quý Ly có vẽ hình) có 1 con trăn, con trăn đó chỉ kêu 2 tiếng "chít, chít" rồi bò vào một góc nằm cuộn tròn.

Hai chữ tượng hình (mật mã) do ông Phúc chụp được ở hang trùng với 2 chữ mà vong cụ Hồ Quý Ly (qua cô Phương) đã ghi trước đó cho ông Lê Văn Tạn ở Thọ Xuân - Thanh Hóa, vong cụ Hồ Quý Ly báo tin: ông Tạn cũng là cháu đời thứ 18 của cụ, là ngành dưới (tức là em ông Phúc ở Hà Nội), sở dĩ có chuyển đổi sang họ Lê vì xưa kia con cháu cụ sợ bị hình phạt tru di tam tộc.

Ông Phúc ở Hà Nội và ông Tạn ở Thanh Hóa trước khi đến cô Phương không hề quen biết nhau, nay qua vong cụ Hồ Quý Ly, hai ông nhận ra cùng họ và trở thành anh em thân thiết.

Ở phiếu 29, vong bà mẹ về kể lại năm 1987, trước khi bà chết vài tháng có một con rắn cạp nong to vào nhà. Đó là con rắn thần, các con đã đánh chết. Ở phiếu số 52 cũng vậy, vong người anh về kể lại cách đây 5 năm, em trai có làm mộ giả cho anh trên đồi cao, trên đường đi có một con rắn nằm cuộn tròn giữa đường. Vong người anh lúc đó đã nhập vào con rắn. Hoặc có vong nói trước ngày giỗ đã điều khiển một con chim bay vào nhà, có thấy không? Gia đình xác nhận là có con chim bay vào nhưng bay ra ngay...

Nhìn chung, trong 97 phiếu khảo sát có 96 phiếu đều ghi: sau khi gặp vong của người thân thì họ vui vẻ, có duy nhất 1 trường hợp ghi buồn! Vong ông bố bị chết vì ung thư, nay vong lại báo là người mẹ cũng sắp chết do ung thư!

Nhiều người sau khi gặp vong người thân, bước ra khỏi "điện nhà cô Phương" với nụ cười trên môi và nước mắt chảy dài trên má. Họ đã nhận được những lời khuyên bảo, răn dạy, giải tỏa được những bức xúc về mồ mả gia tiên, tâm tư tình cảm, công ăn việc làm, quan hệ gia đình và xã hội... Họ đều tin là người thân của họ tuy đã đi xa nhưng không phải hết tất cả, những vong của người thân vẫn luôn ở bên ta, quan tâm, chăm sóc ta. Nhiều người nói: "Phải sống thiện hơn, không có các vong biết hết!".

Cá biệt, có những vấn đề lớn trong gia đình được giải tỏa như sau:

- Một vong về minh oan cho chú và gọi rõ tên kẻ giết người (phiếu 10);

- Vong của hai bố con liệt sĩ về minh oan cho vợ, mẹ trước những người than khác: nỗi oan "hoang thai" mà bà đã phải chịu đựng suốt từ năm 1967 đến trước ngày tới "điện nhà cô Phương" (phiếu 40);

- Vong của một người thanh niên xin với bố mẹ chăm lo cho vợ và đứa con tật nguyền. Dù rằng lúc còn sống, cuộc hôn nhân của vong không được bố mẹ thừa nhận (phiếu 80).

Có những người đã đi tới "điện nhà cô Phương" rất nhiều lần, như ở phiếu 88 ông Dương Quốc Đạt, một thương binh, có bà Cô Tổ là Dương Thị Ngoét đã truyền đạt và giao trách nhiệm hành nghề thuốc đông y gia truyền của họ Dương.

Cũng có người trên đường đi, nghe nói về "điện nhà cô Phương", thử ghé qua vì muốn gặp vong, nhưng với tâm trạng chưa tin như ở phiếu 48 - một nữ doanh nghiệp người Thái Lan, cô Chămaiporm Chathanamuk. Vong bà mẹ về nhắn qua cô Phương; cô Chămaiporm đã ghi trong phiếu khảo sát và phát biểu (băng số 9, mặt B), đã xác nhận: cô Phương gọi đúng tên Chămaiporm và tên bố cô là ông Phít, vong cũng nói rõ bà chết do bệnh tim, chết đột ngột, không dặn dò gì và nói rõ trong túi cô Chămaiporm có bùa hộ mệnh.

Trên đây chúng tôi chỉ làm phần việc như là ghi chép lại những sự thực và chỉ những sự thực đang diễn ra ở "điện nhà cô Phương". Sau khi một lần nữa, tôi nghe lại số đoạn băng để xem cách nói của vong (qua cô Phương) của những người đã khuất thuộc các lứa tuổi khác nhau từ em bé 8 tháng tuổi đến người già đã xa trần gian hàng 600 năm trước, người có trình độ học vấn trên đại học đến người còn làm lao động giản đơn hoặc nặng nhọc... thấy rõ (qua băng) cách nói thể hiện đúng tuổi tác, trình độ và sự hiểu biết của vong lúc còn sống.

Tất cả những người đến tìm vong có nhiều lứa tuổi, nhiều trình độ như tiến sĩ, giáo sư, bác sĩ, nhà buôn, làm ruộng, công nhân, nội trợ v.v... nhưng tất cả mọi người đều có chung một cảm nhận, và đó cũng là cảm nhận của những người được trực tiếp khảo sát.

Mọi người đều nhận thấy: “Thế giới tâm linh là có thật, đó là một thực tế khách quan, cần được các nhà khoa học nghiên cứu nghiêm túc. Chúng ta hãy bình tĩnh, khách quan lắng nghe những lời nhắn nhủ từ thế giới tâm linh để có cuộc sống nhân ái hơn, lương thiện hơn”.

Chúng tôi tin rằng, “Thời của những điều kỳ diệu sẽ tới. Khoa học sẽ làm nên những phát hiện lớn trong lĩnh vực vật chất" - lời của nhà tiên tri VANGA trong cuốn sách VANGA - những bí ẩn của nhà tiên tri (tác giả là Karaximira Xtolakora, NXB Văn hóa thông tin, Hà Nội, 1997).

Viết xong, ngày 15 tháng 2 năm 2000
Người viết báo cáo

ĐINH LAN

(đã ký

Theo KNTL
( Theo Bin_571- Thegioivohinh.com)

0 nhận xét :

Ghi chú cho mẫu nhận xét:
- [img] ..link..[/img].
- [youtube] ...link...[/youtube].
- [nct]...link...[/nct].

:) :( :)) :(( =))

Recent Posts