Cau lỡ mùa - Lá trầu không


Mùa hạ ơi, đừng trút những cơn giông
Khơi chi nữa khối sầu lòng nhân thế
Mùa hạ ơi, tình tôi đã nhỏ lệ
Tôi âu sầu đâu bởi những cơn giông.

Tôi đã từng chết cóng giữa mùa đông
Đã ngã quỵ trước nàng thu yểu điệu
Tôi say khướt khi xuân còn niên thiếu
Có ngờ đâu hạ cũng trút thương sầu.

Lỡ mang rồi ôi duyên kiếp trầu cau
Yêu, yêu lắm nhưng đành xa cách mãi
Dẫu có gắn đầu môi say đầu lưỡi
Thắm trăm màu cũng đành chịu mất nhau.

Lỡ mang rồi ôi duyên kiếp trầu cau
Đời hòa quyện làm chi cho ứa máu
Khối tha thiết đã tan thành trăm mẩu
Nhớ nhung gì? Nhung nhớ nghĩa gì đâu!

Chỉ tại vì buổi ấy mới yêu nhau
Em đã nguyện làm lá trầu xanh mướt
Em bắt anh làm cau cho bằng được
Để cau trầu: Hai đứa thắm duyên quê.

Mộng trầu cau chưa đủ vẹn câu thề
Nhớ chưa đủ đã tìm về trống trải.
Nắng chưa sáng, hoàng hôn đà khép lại
Trầu chưa xanh sao đã vội phai màu!

Cau quên mùa nên ruột có đầy đâu,
Cau chát đắng giữa vườn trầu úa lá
Không đem đến những làn hương dịu lạ
Nên cau - trầu tiếc nuối giữa cơn giông.

 - Cau lỡ mùa, trầu cũng thế: Trầu không!

0 nhận xét :

Ghi chú cho mẫu nhận xét:
- [img] ..link..[/img].
- [youtube] ...link...[/youtube].
- [nct]...link...[/nct].

:) :( :)) :(( =))

Recent Posts